Tôi có 1 lý thuyết mà ngày tôi càng tin vào: cuộc sống nên càng có nhiều canvas trống càng tốt.
Tôi nghĩ về cuộc sống của mình giống như 1 canvas để vẽ. Mỗi hoạt động / khoản chi / attention đều là 1 phần của cái canvas đó. Và canvas của mỗi người là hữu hạn. Muốn làm cái nọ thì phải đè lên cái kia chứ không ra ngoài rìa canvas được. Nghe nó khá hiển nhiên, cơ mà sự hiển nhiên đó hay bị quên đi khi thực hành. Nó sẽ phản ánh trong vài khía cạnh của cuộc sống.
Hồi trước khi làm sản phẩm, tôi có nhiều ý tưởng triển khai lắm.
Tuy nhiên bây giờ mọi thứ tôi đều cố gắng đơn giản hóa nó tuyệt đối. Nó phải là 1 Saas, thuê ngoài, dễ thay thế và 5 năm tới khi động vào mà không có context gì thì tôi vẫn hiểu nó là cái gì. Nó có thể vận hành mà ko có sự có mặt của tôi.
Có sự khác biệt rất rất lớn giữa weak attention và no attention. Không biết bao nhiêu bài viết đã giải thích sự khác biệt lớn giữa free và cheap price rồi. Tương tự như vậy, weak attention, thì vẫn là attention.
Thay vì phải quản lý 1 cái docs website với nhiều rắc rối (downtime, hosting fee, security, design..) thì tôi có thể dùng Notion với zero downtime, ko hosting fee, no security trouble, ko cần design (mặc dù tôi là web designer).